Năm mới ở tháp Eiffel, Paris
Năm ngoái đú đởn vì lí do có 2 người bạn bên Đức qua và đưa các bạn ấy lên Paris đón năm mới. Vì tớ cũng chưa bao giờ đón giao thừa ở Paris nên cũng muốn đi. Nhưng năm nay thì chừa.. ha ha… Người người kéo nhau vào trung tâm thành phố….bạn có biết là nó đông.. vui cỡ nào không?? 🙂 Cứ đi sẽ biết ha ha ha… Ngày này ở Pháp bạn có thể đi tàu điện ngầm miễn phí trong Paris.
Tháp Eiffel đứng sừng sững hiên ngang không sợ chông gai. Ánh đèn sáng rực như ngọn lửa hừng hực giữa biển người bao la.
Bình thường mà nói lúc nào tớ cũng thấy Paris đông đúc và nhộn nhịp, người người tấp nập qua lại.
Ngày giao thừa hình như ai cũng lưu luyến nên cố ở lại để được hòa mình vào dòng người xuôi ngược, để được mỉm cười cùng phút giây chuyển giao từ năm cũ sang năm mới.
Người từ thành phố, từ thôn quê, từ các ngõ hẻm, từ các dãy nhà…. từ khắp nơi trên thế giới đổ về đây, Paris, thành phố của tình yêu…..
Để có thể cùng mọi người bắt kịp giây phút thiêng liêng chuyển mình này, bạn nên đi sớm và nên có mặt trong Paris từ chiều tối. Vì các con đường dẫn vào Paris bình thường đã chật nay còn sẽ chật chội hơn. Trong trung tâm các ngõ đường vào đêm sẽ bị phong tỏa làm đường dành cho người đi bộ.
Bọn tớ đi xe vào vùng ngoài của Paris, gửi xe và đi tàu điện ngầm vào trung tâm.
Từ xa tháp Eiffel đã rừng rực trong ánh đèn giữa màn đêm tôí kìn kìn.
Nhưng mà để đến gần được tháp đó là cả 1 chặng đường dài và chen chúc giữa người và người.
Chỉ lo chen chúc thôi cũng thấy không thở nổi rồi, bọn tớ cũng không thể nào chụp được 1 tấm pháo hoa nào cho ra hồn.
Có lẽ tớ là người thích sự yên tĩnh hơn náo nhiệt, mặc dù có nhiều lúc cũng thích náo nhiệt nhưng mà đứng giữa 1 số lượng người khổng lồ như vậy tớ có cảm giác như bị nuốt chững đi… và thấy lạc lõng….
và ngợp ngạt…..
Vì quá nhiều người trong cùng 1 thời điểm nên những quán ăn đêm không làm việc kịp….
Paris nơi nào cũng phải xếp hàng, nhưng ngày cuối năm là ngày phải xếp hàng khổ nhất.
Chỉ tội cho mấy anh cảnh sát là phải làm việc cật lực …
Dĩ nhiên khi nhiên khi người ta vui mừng đón chào cái gì đó, người ta cố gắng lấy từ : uống để chúc mừng, uống để vui đời, uống để mọi chuyện tốt đẹp hơn… Theo tớ thì là uống để lê lết… về nhà.. không biết có biết đường để lết về không mới khổ… 🙁
Lời khuyên chân thành, nếu bạn có bắt gặp những kẻ xỉn quắc cần câu như vậy thì tránh xa không thì mang vạ vào thân…. Và nhiều kẻ xỉn quá nhảy vô cảnh sát chọc chơi và bị ăn gậy điện nằm chỏng chơ luôn…
Sau những màng vui mừng cục ly, hô hào và sung sướng người vượt người xuôi ngược…..
Khi thời gian trôi chầm chậm qua cái ngưỡng cưả của đêm, sự mệt mỏi của cơ thể do hò hét, đi bộ và do rượu…. khiến người ta lần mò đường về… nhà…
Nhưng các trạm tàu xe điện ngầm đều chật cứng, sau 3 giờ sáng thì hầu như chỉ còn 1 tuyến tàu duy nhất còn chạy….
Người người lại ngược xuôi.. kiếm cách …về nhà…
Giờ này thì đừng hòng mà kiếm được chiếc taxi nào nhá… chỉ có nước đi bộ hết Paris thì thôi…
Đường xá thưa bớt dần người nhưng rác thì….. ngổn ngang khắp nơi.
Hơn 3h sáng bọn tớ mới rời khỏi Paris, cái nhìn cuối cùng về phía thành phố là các chiếc xe quét rác xếp hàng đang lũ lượt tiến vào trung tâm. Những chiếc xe cứu thương kêu inh ỏi…..
Kẻ mệt nhưng người vẫn hăng say …
Cuối cùng tớ bắt gặp cái xe này, ban đầu tưởng là xe xích lô, nhưng là do 2 xe đạp ghép lại, trên xe có 1 người đàn ông sống lang thang. Chiếc xe như nhà của ông ấy.
Thế là tết Tây đấy, các bạn hỏi tớ, Tết Tây bên này thế nào nên tớ cũng xin thưa là nó như thế đấy 🙂
Đấy là năm trước… 2008…. Năm nay tết Tây tớ sẽ đón giao thừa ở nhà… an tòan, thanh tĩnh vui vẻ củng gia đình và bạn bè. Không phải đi bộ mòn gót đến sáng mới về được đến nhà, vừa khát vừa đói…. và lạnh nữa. Có lẽ có ai đó thích sự náo nhiệt đông vui, nhưng tớ thì chả thấy thích thú gì trước sự hỗn loạn đông đúc…
Chỉ còn vài tiếng nữa là qua năm mới, tớ đi chuẩn bị tiệc rượu đêm nay …. 🙂
Chúc tất cả các bạn một năm mới vui vẻ, hạnh phúc, sức khỏe dẻo dai, thành đạt và may mắn.